Mại dâm Việt ở Singapore - Kỳ cuối: Phạm vi khống chế

03/07/2009 00:20 GMT+7

Một nhà báo Singapore nói với tôi rằng chuyện những cô gái mại dâm công khai đứng ngoài đường bắt khách đã, đang và sẽ tiếp tục diễn ra dường như là vì chính quyền đã "nhắm một con mắt". Mời nghe đọc bài

Ngoại lệ!

Từ một phần của đất nước Malaysia nằm trong hàng các nước đang phát triển như những quốc gia Đông Nam Á khác ở thập niên 60-70 của thế kỷ trước, Singapore bất ngờ vượt trội lên giàu có, sạch sẽ và nổi tiếng với luật lệ nghiêm khắc. Khách du lịch sang đây thường được hướng dẫn viên nhắc nhở không xả rác, hái hoa, hút thuốc không đúng nơi quy định, bỏ thừa thức ăn... nếu không muốn bị phạt. Len lén vứt một tàn thuốc xuống đường có thể bị cảnh sát đến "hỏi thăm" vài phút sau đó và nhận giấy phạt tối thiểu cũng 200 SGD. Vậy mà hoạt động mại dâm phi pháp diễn ra công khai trước mắt bao người, tại sao Chính phủ Singapore không dẹp sạch? Người bạn nhà báo chở tôi đi tham quan khu đèn đỏ Geylang giải thích: "Em thử nghĩ đi, đất nước này có bao nhiêu đàn ông độc thân? Bao nhiêu công nhân nước ngoài không có vợ con, bạn gái bên cạnh? Nếu cấm kiểu "dịch vụ" này, những người đàn ông có nhu cầu giải quyết thế nào? Rình mò, quấy rối đàn bà, con gái trong xóm, trong làng ư? Vậy nên, họ... "nhắm một con mắt" đó!".

Singapore dùng cách tiếp cận thực dụng để đối phó với tệ mại dâm bằng cách khống chế nó trong phạm vi các khu đèn đỏ truyền thống
Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Nội vụ Wong Kan Seng

Hồi đầu năm 2008, trong cuộc họp Quốc hội, một nghị sĩ hỏi Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Nội vụ Wong Kan Seng về những kế hoạch mà Bộ này sắp thực hiện để kiểm soát tệ mại dâm trong khu vực Geylang khi mà những nỗ lực trước đó dường như không có hiệu quả. Ông Wong trả lời (bằng văn bản) rằng: "Singapore dùng cách tiếp cận thực dụng để đối phó với tệ mại dâm bằng cách khống chế nó trong phạm vi các khu đèn đỏ truyền thống", và rằng: "Nạn mại dâm nói chung ở Singapore là nằm trong tầm kiểm soát".

Ông Wong cho biết thêm, trong năm 2007, cảnh sát nước này đã thực hiện 950 cuộc kiểm tra, truy quét trên toàn quốc, tăng 60 cuộc so với năm 2006, và bắt giữ 5.400 gái mại dâm nước ngoài. Gắn thêm nhiều camera dọc những con phố chọn lọc trong khu Geylang; khắt khe hơn trong việc cấp phép cho các cơ sở kinh doanh giải trí, tiệm mát-xa; phối hợp với Hội đồng Cấp phép khách sạn và Cục Tái phát triển đô thị để cân nhắc việc cấp phép và kiểm tra hoạt động của các khách sạn giá rẻ và nhà nghỉ ở khu này; lập một đội công tác đặc biệt chuyên kiểm tra khu vực Geylang... là những giải pháp khác mà ông Wong nêu ra như một phần nỗ lực hạn chế tệ nạn này. "Nhưng tôi phải nói thêm, sẽ là phi thực tế nếu chúng ta mong đợi dẹp sạch nạn mại dâm. Chúng ta có nền kinh tế mở và thúc đẩy du lịch như một hoạt động kinh tế then chốt. Sắp tới chúng ta sẽ có thêm nhiều khách khi những sản phẩm du lịch mới được tung ra", ông Wong khẳng định. Đồng thời, ông lưu ý: "Trong những người sang đây, có một con số rất nhỏ người nói là đi du lịch nhưng thực chất là tham gia vào hoạt động mại dâm. Đó là thực tế mà Singapore đang đối mặt".

Kiểm soát chặt du khách nữ

Như Phó thủ tướng Wong đã lưu ý, một bộ phận khách du lịch sang Singapore thực tế là để hành nghề mại dâm. Đối tượng này chủ yếu là các cô gái trẻ, phụ nữ sồn sồn từ những quốc gia châu Á nghèo. Và đương nhiên, hải quan Singapore "soi chiếu" họ kỹ hơn, thậm chí là quá đáng mà không cần giải thích lý do. Singapore miễn visa nhập cảnh cho công dân tất cả các nước Đông Nam Á, trừ Myanmar (công dân Ấn Độ và Trung Quốc không được miễn). Quy chế miễn này cho phép người nước ngoài lưu trú liên tục trong vòng 30 ngày tính từ ngày nhập cảnh. Có thể gia hạn thêm đến 90 ngày, tùy trường hợp mà Cục Di trú (ICA) cho phép hay không, dài ngắn bao nhiêu.

Thường thì những cô gái trẻ sang Singapore lần đầu ít gặp vấn đề ở cửa khẩu. Tuy nhiên, hên xui! Hải quan có thể chất vấn bất kỳ một ai đó rất lâu, nào là lưu trú ở đâu? Bao nhiêu ngày? Định làm gì? Có ai quen biết ở Singapore không? Đem theo bao nhiêu tiền?... Thường thì các cô gái Việt Nam sang Singapore với ý đồ "kinh doanh vốn tự có", không mấy cô biết tiếng Anh. Thế là họ bị đưa vào một phòng riêng để xét hỏi, thậm chí lục soát, có khi có người phiên dịch, khi thì không.

Hôm đi theo A. ra sân bay để đón 5 cô gái trẻ từ TP.HCM sang "tìm chồng", tôi sốt ruột vì một cô bị đem vào phòng riêng để xét hỏi, 4 cô còn lại đi qua trót lọt. Phải mất đến hơn 30 phút, cô này mới được cho qua, mặt mũi tái nhợt, chả hiểu tại sao mình bị chặn mà không phải một trong 4 cô kia. Như vậy là còn may. Có trường hợp bị trục xuất ngay lập tức. Như trường hợp là một cô gái trẻ sang để chăm sóc người bà con đang chữa trị ở một bệnh viện. Vì có người đón ở cửa ra của sân bay, nên cô này không cầm theo địa chỉ bệnh viện, cũng không biết tiếng Anh, khi bị chặn lại ú ớ không giải thích được gì. Hải quan đưa cô vào phòng cách ly và cho phép liên lạc với người quen ở Singapore. Người quen không thuyết phục được hải quan, nên gọi nhờ người khác giúp giải thích và chấp nhận đứng ra bảo lãnh cô gái. Nhưng, vô phương!

Để đối phó với tình trạng kiểm tra gắt gao này, các cô gái bán dâm có rất nhiều "chiêu". Đầu tiên, trước khi hết hạn 30 ngày, các cô chạy qua thị trấn Johor Bahru, miền nam Malaysia giáp với Singapore qua một eo biển nhỏ. Đi qua đây bằng xe buýt chả mất bao nhiêu tiền, trong vòng 1 tiếng đồng hồ đã có thể đi từ trung tâm Singapore, qua cửa khẩu và có mặt ở Johor. Một vài ngày, thậm chí vài giờ sau, các cô quay trở lại. Nhưng lần này thì đã không còn dễ như lần đầu, hải quan không cho nhập cảnh trở lại, hoặc chỉ cho phép nhập cảnh và lưu trú trong vài ngày đến nửa tháng. Việc các cô gái đi ốp-lai (thuật ngữ trong giới mại dâm, xuất phát từ chữ tiếng Anh "offline" - tạm hiểu là vắng mặt một thời gian) ra khỏi biên giới Singapore rồi quay lại để kéo dài thêm thời hạn lưu trú, từ lâu đã bị hải quan Singapore "bắt mạch". Cho nên hiện nay phần lớn khi hết hạn lưu trú, các cô quay về Việt Nam dăm bữa nửa tháng rồi qua lại. Hoặc như P., nhân vật "ái nữ ái nam" mà tôi có dịp đề cập trong kỳ trước, nói với tôi rằng khai mất và xin cấp hộ chiếu mới cũng là một "chiêu" để qua mặt hải quan nước bạn.

Nhiều người nói rằng hải quan Singapore có một quy định là nếu cô quay lại trong vòng 3 tháng kể từ ngày đi ra, cô phải có trong người vài ngàn đô la gì đó. Nhưng theo tôi biết, tiền bạc không phải là thứ để hải quan họ tin vào. Chủ yếu, nhìn vào "lịch sử" đi lại được đóng dấu trên hộ chiếu và ngay chính những gì thể hiện trên người các cô gái, cô nào qua lại một số lần liên tục, diện mạo khả nghi, họ từ chối cho nhập cảnh và trục xuất không cần giải thích.

oOo

Lần nào đi trên các chuyến bay giá rẻ sang Singapore, tôi cũng gặp vài cô gái Việt Nam bị trục xuất. Các bạn tôi cũng nói họ chứng kiến cảnh trục xuất một cách thường xuyên đến mức... "vô cảm" luôn. Thật ra, khó có thể vô cảm được trước thực trạng đáng buồn này.

Phóng sự điều tra của Thục Minh (Văn phòng Singapore)

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.