Mẹ tôi tiết kiệm

13/09/2011 19:30 GMT+7

Mẹ tôi luôn tiết kiệm. Ngày trước, gia đình còn khó khăn, mỗi lần ăn dưa hấu xong, thế nào mẹ tôi cũng để lại mớ vỏ, sau đó gọt bỏ lớp vỏ xanh để làm dưa món. Mỗi bữa cơm, ăn món dưa món này với cá kho, chỉ thêm… tốn cơm!

Bây giờ đời sống đã khá hơn nhiều nhưng tính tiết kiệm của mẹ tôi vẫn vậy. Mỗi lần đi chợ về, bà giặt sạch từng túi nilông để dành đựng đồ hoặc mang đổi mấy chị bán cá dạo để lấy thêm cọng hành hay lọn ngò. Ống kem đánh răng khi gần hết, mẹ lấy kềm vắt cho bằng hết từng chút kem trong tuýp. Cái nón lá khi đã rách một chút, mẹ lấy nilông may trùm kín, dùng đội khi trời mưa mà không lo ướt. Các giỏ kẹp bằng nhựa thường hay gãy quai thì mẹ lấy kẽm kết lại rồi quấn thêm một lớp vải hoặc dây cao su, vừa xách cho êm tay vừa không lo bị gãy. Bao phân hóa học dùng xong, mẹ rọc cẩn thận để may thành những chiếc đệm dùng để phơi nông sản, cái nào rách thì tìm cái rách khác may chồng lên…

Nhiều khi mít, chuối, đu đủ… chín rụng, mẹ đều nhặt hết vào để cho chó, cho gà ăn, thay vì để hư ngoài rẫy… Hái điều, mẹ cố tìm cho kỳ hết những hạt còn lẫn dưới lá khô; phơi cà phê có vương vãi ngoài đệm, mẹ cũng nhặt từng hạt một. Nhà có ít ký thanh long chín, chục ký bơ, hơn cân ớt hiểm…, không phải là những thứ thu hoạch chính, mẹ cũng kết hợp với buổi đi chợ để bán thêm mà kiếm ít ngàn mua thức ăn…

Nhiều lúc tôi bảo: “Nhà mình giờ khá rồi, mẹ đâu cần tiết kiệm chi lắm cho cực”, mẹ cười bảo: “Mẹ hà tiện quen rồi”. Mẹ dùng chữ “hà tiện” thay cho từ “tiết kiệm” để nhắc chuyện nhiều người hay “cười” bà vì cái tính cẩn thận, tỉ mỉ, dè sẻn.

Bây giờ, kinh tế đang lúc khó khăn, tôi lại càng chú tâm học kỹ những cách tiết kiệm của mẹ. Có lẽ, điều quan trọng nhất là sự tiết kiệm trong ý thức, chứ không đơn giản ở những thứ vật chất cụ thể.

Ngô Đồng Vũ

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.