Tặng vật của biển

22/04/2011 15:28 GMT+7

(TNTS) 1. Chưa đầy sáu tuổi tôi đã ở đất Bắc. Chính xác hơn, gần như cả tuổi thơ của tôi là ở Hà Nội. Theo nhận xét của tôi, người Hà Nội không mặn mà với cá biển. Nằm trong vùng châu thổ sông Hồng, người ta khai thác triệt để sản phẩm của vùng trồng lúa nước và mầu.

Tương, mắm tôm, mắm tép, mắm cáy… là những thứ quen thuộc thường dùng chứ không mấy ai dùng mắm cái, mắm ruốc, thậm chí nước mắm cũng là thứ không được quan tâm như trong Nam. Hơn nữa, những ngày ấy cá biển cửa hàng mậu dịch bày bán đã ươn, đã hư hỏng tới mức chỉ đáng cho heo ăn, làm sao người ta thích được? Vậy nên ngay từ nhỏ tôi đã không ưa cá biển. “Chim, thu, nụ, đé” - những con cá được “xếp hạng” của đại dương cũng không chinh phục được cái miệng của tôi!

 
Ảnh: Bạch Dương

Thế rồi số phận đưa đẩy, tôi sống và làm việc tại một thành phố biển. Thỉnh thoảng vợ đi vắng, con cái thì ở xa, tôi thử dạo chợ. Loanh quanh đầu chợ cuối chợ, đậu phụ, nhộng, thịt gà, thịt vịt, thịt bò, thịt heo, các loại rau… không thiếu thứ gì.

Nhiều nhất vẫn là cá, đa phần là cá biển. Cũng có cá đồng, cá sông nhưng những thứ cá này có mặt chỉ để tránh mang tiếng nghèo cho chợ mà thôi! Như đã nói, tôi không thích cá biển cũng như cá nói chung, nhưng những lát cá thu, cá ngừ to như cái miệng chén tươi roi rói thì thu hút các bà nội trợ ghê lắm.

Theo như dinh dưỡng hiện đại thì cá rất tốt cho sức khỏe. Biết vậy, nhưng cái miệng mình nó từ chối thì mình có cố cũng bằng thừa. Vợ tôi là người biết chăm lo cho chồng. Thấy tôi ít ăn cá cô ấy thường xuyên mua những viên dầu cá có tên Omega 3 của Mỹ, của Úc rồi nhắc tôi uống hằng ngày. Nghe nói những viên thuốc hay đúng hơn là thực phẩm chức năng này được đặc chế từ mỡ cá vùng Alaska quanh năm lạnh giá, chất lượng cực tốt.

Từ khi có những viên Omega tôi càng xa lánh món cá - cá hấp, cá nướng, cá kho, cá chưng tương, cá nấu chua… chi chi cũng vậy!

Có lần bạn tôi rủ ra ngoài bè cá. Chúng tôi xuất trình chứng minh thư cho bộ đội biên phòng, trước khi đặt chân lên một con tàu nhỏ. Bè cá cách bờ không xa, nhưng mình vẫn có cảm giác chơi vơi. Cá cam, tôm hùm bơi lội tung tăng - muốn con nào thì chỉ.

Chúng tôi ăn cá cam sống, ăn tôm hùm hoa chấm sốt. Phải công nhận rất ngon và… rất đắt! Giá một con tôm hùm hoa cả triệu bạc, đắt hơn cả cua gạch Hội An hay hàu sống Lăng Cô. Là thưởng thức cho biết, là thứ không dành cho bữa cơm gia đình…

2. Dành cho gia đình, hằng ngày cho tất cả mọi người Việt, là nước mắm. Thật khó hình dung một ngày thiếu nước mắm. Nhắc đến Phú Quốc, người ta nghĩ ngay tới nước mắm. Nhắc tới nước mắm Nha Trang, người ta tơ tưởng mùi thơm đặc trưng của nước mắm nơi đây. Con cơm thang cơm bạc tới mùa ăm ắp thuyền - nhiều và rẻ.

Những lít nước mắm đủ mọi nhãn hiệu không bao giờ vắng bóng - rẻ và nhiều. Thực lòng tôi không biết nước mắm là gia vị hay thức ăn? Hình như nó là cả hai tùy từng trường hợp. Chén nước mắm không thể thiếu trên mâm cơm gia đình. Chén nước mắm pha cách này cách kia làm thành một cuộc hôn nhân trong rất nhiều món quà - với phở, chả cá, bánh gói, bánh cuốn… Nước mắm không thể không có trong hầu hết các món ăn, làm nên cái hồn của món ăn Việt. Và đối với người Việt, nước mắm là quà tặng vĩ đại của biển cả.

Mẹ tôi thường nói “Nước mắm không ngon con bà hết khéo”!

Hoàng

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.