Tòa án thiếu nợ công dân oan sai

19/06/2010 22:40 GMT+7

Dù đã được tòa án xin lỗi và cam kết bồi thường thiệt hại, nhưng gần một năm nay, người đàn ông bị kết án oan sai này vẫn phải thường xuyên gõ cửa tòa để đòi nợ.

Vào năm 2001, ông Nguyễn Văn Tuấn (SN 1967, ngụ tại xã Suối Cát, H. Xuân Lộc, Đồng Nai) quen biết với bà L. trên chuyến tàu Nam - Bắc. Từ mối quan hệ này, ông Tuấn bàn bạc với bà L. hùn vốn mở cửa hàng kinh doanh xe gắn máy. Từ Đà Nẵng, bà L. chuyển cho ông Tuấn tổng cộng 8 lần số tiền 765 triệu đồng (từ ngày 17.12.2001 đến ngày 16.10.2003). Sau khi nhận tiền, ông Tuấn mua đất xây dựng cửa hàng kinh doanh xe gắn máy và giao cho người em ruột điều hành. Sau một thời gian hoạt động, giữa ông Tuấn và bà L. phát sinh mâu thuẫn. Bà L. yêu cầu trả lại cửa hàng thì ông Tuấn từ chối vì cho rằng, tiền đầu tư là của gia đình. Cho rằng bị người khác “lật lọng”, bà L. làm đơn tố cáo ông Tuấn chiếm đoạt tài sản.

Hình sự hóa quan hệ dân sự

Ngày 21.4.2003, Cơ quan CSĐT - Công an tỉnh Đồng Nai khởi tố vụ án, bắt tạm giam ông Tuấn với tội “lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”; đồng thời kê biên toàn bộ cửa hàng kinh doanh, trong đó có 103 chiếc xe gắn máy.

Tại phiên tòa sơ thẩm vào ngày 18, 19 và 20.4.2006, dù ông Tuấn kêu oan và đưa ra hàng loạt chứng cứ chứng minh số tiền mà bà L. chuyển vào đều đem đi đầu tư bất động sản ở Biên Hòa (Đồng Nai), TP.HCM... nhưng TAND tỉnh Đồng Nai vẫn tuyên phạt ông Tuấn 10 năm tù giam.

Đến phiên tòa phúc thẩm vào ngày 9.8.2006, Hội đồng xét xử xác định chưa đủ chứng cứ buộc tội nên đã hủy toàn bộ bản án sơ thẩm, trả hồ sơ lại cho cơ quan điều tra tiến hành lại từ đầu.

Quá trình điều tra lại này kéo dài nhưng vẫn không thể tìm đủ chứng cứ buộc tội nên vào ngày 18.2.2009, Viện KSND tỉnh Đồng Nai buộc phải ra quyết định đình chỉ vụ án, đình chỉ bị can. Lúc này, Viện KSND tỉnh xác định quan hệ giữa ông Tuấn và bà L. là quan hệ dân sự, không đủ yếu tố cấu thành tội phạm thì ông Tuấn đã phải ngồi tù oan với thời gian tổng cộng là 3 năm 6 tháng.

Chưa có tiền bồi thường thiệt hại

Sau khi được minh oan, ông Tuấn đã làm đơn đòi TAND tỉnh Đồng Nai bồi thường oan sai theo Nghị quyết 388. Theo đó, số tiền mà ông Tuấn yêu cầu bồi thường cho thời gian ngồi tù 3 năm 6 tháng cùng với thiệt hại thực tế (hoạt động bị tê liệt) lên đến 3 tỉ đồng. Tuy nhiên, trong cuộc họp thương lượng vào ngày 29.9.2009, ông Tuấn đã chấp nhận số tiền bồi thường của TAND tỉnh Đồng Nai là 736 triệu đồng (bồi thường về tinh thần và thu nhập bị mất).

Ngày 29.1.2010, ông Lê Thành Văn, Phó chánh án TAND tỉnh Đồng Nai đã thay mặt các cơ quan tiến hành tố tụng tỉnh công khai xin lỗi ông Tuấn ở địa phương và trên phương tiện thông tin đại chúng. Tại buổi xin lỗi, ông Tuấn cũng yêu cầu TAND tỉnh Đồng Nai nhanh chóng bồi thường số tiền 736 triệu đồng để trả nợ thay cho người thân phải vay mượn đi thăm nuôi, thuê luật sư... trong thời gian mình đang bị giam cầm; đồng thời có điều kiện để trang trải cuộc sống hiện tại. Đáp lại, ông Văn cho rằng yêu cầu này đã vượt ngoài khả năng do phải chờ TAND tối cao xem xét giải quyết.

Mòn mỏi chờ đợi, ông Tuấn nhiều lần làm đơn đề nghị TAND tỉnh Đồng Nai "trả nợ" như tinh thần đã thỏa thuận. Mới đây, ông Tuấn được TAND tỉnh Đồng Nai trao cho một văn bản gửi cho TAND tối cao, đề nghị có ý kiến chỉ đạo trong việc bồi thường.

Và trong khi TAND tỉnh Đồng Nai chờ TAND tối cao “rót tiền để giải quyết dứt điểm vụ việc này", ông Tuấn chỉ còn biết thở than: "Tiền thì đã thương lượng xong, nhưng mỗi khi hỏi, họ chỉ trả lời “chờ”. Tôi phải chờ đến bao giờ đây?”. 

Hoàng Tuấn 

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.